Trang Nhà

Phần Việt Ngữ

Văn Hóa

Phật Giáo

E-books

H́nh Ảnh Việt Nam

Dành cho Hội Viên

 

Ḷng mẹ thương con

 

Gia đ́nh tôi dọn về đường Lê Thánh Tôn lúc tôi c̣n nhỏ lắm có lẽ vào khoảng năm 1967 v́ tôi chưa đi học.

Có một lần Má tôi dắt tôi đi bệnh viện Sài G̣n chích ngừa. Hai má con tôi dùng xích lô đạp để về nhà. Tôi nói muốn ngồi xuống sàn xích lô đạp, Má tôi ch́u tôi để tôi ngồi theo ư thích. Xe đi được một đoạn ngắn th́ đụng phải một chiếc xích lô máy, v́ ngồi ở sàn xích lô đạp nên tôi ngă bổ nhào xuống ḷng đường. Hai tay của tôi bị sướt và trầy trụa khá nhiều. Do đau quá tôi khóc thút thít không dứt.

 

Má tôi bỏ xích lô dắt bộ tôi vào chợ Sài G̣n để kiếm cái ǵ đó dỗ tôi nín. Má tôi vào các hàng bánh kẹo hỏi tôi thích thứ ǵ th́ má sẽ mua. Tôi lắc đầu chẳng muốn ǵ cả, cho đến khi tôi bắt gặp con búp bê Batman thổi bằng hơi như cái phao. Tôi chỉ con búp bê và ngỏ ư muốn có nó. Tôi thấy Má tôi đứng nói chuyện với người bán rất lâu. Một lúc sau Má tôi đưa tôi con búp bê Batman và dắt tôi đi bộ về nhà.

Má tôi ẵm tôi đi bộ được một đổi rồi lại dắt tôi đi, cho đến khi tôi nói tôi mỏi chân, Má tôi lại ẵm tôi đi tiếp, cứ thế hai mẹ con đi bộ từ chợ Sài G̣n về nhà.

Từ đó lâu lâu tôi lại nằm mơ thấy cảnh đụng xe, rồi thức dậy, rồi nhớ cảnh hai mẹ con lết tha lết thết về nhà. Hồi nhỏ tôi hay bị sốt, làm kinh và ho gà. Sau khi bị sốt tôi hay bật dậy ho rũ rượi, hễ nằm xuống là cảnh đụng xe hiện ra. Cho dù tôi c̣n nhỏ, vẫn mang máng hiểu ra có được con búp bê trong tay rất ư là khó.

 

* * *

Từ khi biết được lần đó Má tôi không có tiền mà vẫn ráng mua cho tôi món quà mắc tiền dù để dỗ tôi nín trong chốc lát, tôi chẳng đ̣i Má tôi mua thứ ǵ cả. Lần đó, đối với tôi, đă quá đủ. Bây giờ Má tôi đă mất, viết lại câu chuyện này, tuy chỉ là một câu chuyện nhỏ, nhưng nó nói lên t́nh mẫu tử và sự hy sinh cao cả của Má tôi không ǵ có thể sánh được. Thất 49 ngày của Má tôi qua đă lâu, nhưng tôi vẫn cúng quải và tụng kinh A Di Đà đều đều như hồi Má tôi mới mất. Có sao đâu, miễn là Má tôi được văng sanh về Tây Phương Cực Lạc, tụng bao lâu tôi cũng không từ.

Lễ Vu Lan sắp đến, tôi viết chuyện này cho các anh chị tôi đọc, một chuyện về Má tôi mà tôi ấp ủ trong ḷng 44 năm nay.

 

Viết tại Vaughan, đầu tháng bảy 2011.

Don Lê

    

 Xe xích lô

 

 

 

Tien Le Publisher 2011 - All Rights Reserved