Trăng Rằm
Tôi
bước tới cửa sổ kéo tấm màn lại sửa soạn lên giường ngủ. Bên ngoài màn đêm
bao phủ, yên tĩnh. Mặt trăng sáng ngà chiếu xuống hồ nước lấp lánh. Trăng
tṛn đẹp quá! À, hôm nay rằm tháng Giêng. Chợt tôi cảm thấy mặt trăng này
như rất quen thuộc, chắc chắn là tôi đă gặp ở đâu rồi.
Tôi nán lại cửa sổ tẩn mẩn nh́n trăng và cố lục lại trí nhớ coi ḿnh đă nh́n
thấy mặt trăng này ở đâu. Đúng rồi! Tôi nhớ ra rồi: trong bức tranh Dũng vẽ
phụ bản cuốn sách
But Buddha Clearly
Shows The Way, cảnh Thái tử Sĩ Đạt Ta ngồi trên phiến đá, tay nắm mớ
tóc, tay cầm thanh gươm.
Mặt trăng rằm tôi đang ngắm đêm nay không sáng huy hoàng rực rỡ mà u nhă
trang nghiêm. Và mặt trăng trong bức tranh vẽ cũng u nhă trang nghiêm, trang
nghiêm như đang chứng kiến ư chí cương quyết ĺa bỏ cung vàng ngôi báu của
Thái tử.
Hai mươi lăm thế kỷ trước, mặt trăng tôi đang ngắm hiện giờ đă soi đường cho Thái tử Sĩ Đạt Ta rời hoàng thành và vượt muôn dặm đường đến dừng chân bên tảng đá đó. Con ngựa Kanthaka, chú hầu cận Chana, thanh gươm của Thái tử, tấm áo chẽn, đôi hài, và chính thân Thái tử cũng đă hủy hoại tan diệt, duy chỉ có mặt trăng vẫn là mặt trăng của năm xưa; mặt trăng và con đường ngài chỉ cho chúng ta đi là c̣n tồn tại.
Hai mươi lăm thế kỷ đă qua, hơn ba mươi ngàn đêm trăng rằm. Có hằng muôn vạn
ức chúng sanh ở cơi ta bà này đă theo con đường của ngài đi và đă tự giải
thoát. Mặt trăng đêm nay sẽ tiếp tục chứng kiến hằng muôn vạn ức chúng sanh
đang trên đường giải thoát; và tôi tự nguyện ḿnh sẽ là một trong muôn vạn
ức chúng sanh đó.
Tôi cảm kích vô cùng; tôi tạ ơn Thái tử Sĩ Đạt Ta đă cương quyết cắt mớ tóc
vào đêm trăng đó, tạ ơn Đức Thích Ca Mâu Ni đă đến cơi ta bà này hai mươi
lăm thế kỷ trước.
Có lẽ đêm rằm tháng tới tôi lại đến bên khung cửa sổ để ngắm mặt trăng của
quá khứ và của vị lai.
Rằm
tháng Giêng năm Nhâm Th́n 2012.
Tranh màu nước “Thái Tử Sĩ Đạt Ta xuất gia tầm đạo” của Don Lê
Tien Le Publisher 2011 - All Rights Reserved